Sang-Min đến Phần Lan để đưa con trai tự kỷ của mình vào một trung tâm đặc biệt, nhưng giữa cái lạnh và khung cảnh trắng xoá của Helsinki, cô cảm thấy cô đơn lắm. Còn Ki-hong, một kiến trúc sư đi làm nhiệm vụ ở Phần Lan, thì gia đình của anh cũng không được lấy gì làm hoàn hảo, khi có một cô con gái đang phải chiến đấu với chứng trầm cảm và một người vợ gặp vấn đề về tâm lý.
Cặp đôi này gặp nhau lần đầu ở nơi tiếp đón của trung tâm. Dù chỉ đi cùng nhau một quãng ngắn trong sự im lặng, họ bắt đầu cảm thấy dễ chịu và dần kết nối với nhau hơn. Trên đường trở lại Helsinki, vì đường bị chắn tuyết, Sang-Min và Ki-hong phải dừng lại tạm thời trong một cabin giữa rừng và hồ.
Cảm xúc lớn dần trong họ, và họ đã trải qua một đêm bên nhau, để rồi sáng hôm sau, mỗi người lại lặng lẽ rời đi mà không biết tên nhau.