Trung tâm quyền lực tối cao trong hậu cung thời Đường chính là Cục Thượng Cung, quản lý bốn phòng lớn: Ti Trân Phòng, Ti Chế Phòng, Ti Thiện Phòng và Ti Thiết Phòng. Lưu Tam Hảo và Diêu Kim Linh từ nhỏ đã được đưa vào cung làm nô tì học việc. Cả hai đều thông minh và nhanh nhẹn, nhưng Tam Hảo thì càng nổi bật hơn với tính cách hiền hòa. Cô được Ti Trân Nguyễn Thúy Vân và Ti Chế Chung Tuyết Hà hết lòng yêu thương, tạo ra sự tranh giành giữa họ để mong nhận cô làm người thân tại hậu cung.
Tam Hảo luôn sống theo lời mẹ dạy là “làm điều tốt, nói lời hay, có lương tâm,” nên cô giữ nguyên tắc sống trung thực giữa cuộc sống đầy rẫy âm mưu và cạnh tranh ở trong cung. Trái ngược với Tam Hảo, Kim Linh thì lại có phần ích kỷ, sẵn sàng làm mọi thứ để có thể trở thành phi tần. Tam Hảo vốn có tình cảm với tiến sĩ Cao Hiển Dương, nhưng khi biết Hoàng đế Lý Di lại yêu quý Tam Hảo, Kim Linh bắt đầu ghen tị.
Để bảo vệ vị trí hoàng phi của mình, Kim Linh không ngần ngại bịa đặt lời vu khống rằng Tam Hảo đã hại chết thái hậu, đưa cô vào chỗ hiểm nguy. Nhưng bất cứ một âm mưu nào, dù tinh vi tới đâu cũng có lúc sai sót, và những chiêu trò tàn độc sẽ luôn có điểm yếu.