Hai anh em Wei Erdonkey và Wu Deshun lớn lên ở nông thôn vào những năm 80. Họ đã bị ảnh hưởng mạnh mẽ bởi các chương trình truyền hình và đài phát thanh, đặc biệt là từ văn hóa Hồng Kông và Đài Loan. Điều này giúp họ cảm thấy những ước mơ lớn lao đang được chôn giấu sâu bên trong ngay từ khi còn nhỏ. Trong quá trình trưởng thành, hai anh em đã sống qua những kỷ niệm học đường thời những năm 80 cùng với các bạn cùng trang lứa, bao gồm cả những mối tình đầu ngớ ngẩn và những trò bắt nạt của lũ trẻ trong khu phố.
Trước khi rời khỏi trường trung học, Wei Erdonkey đã quyết định lên Bắc Kinh với những hoài bão của riêng mình, để lại người anh Wu Deshun vẫn ở lại làng quê. Sau khi Wei đi, Wu không còn muốn tiếp tục học, chỉ loay hoay bỏ học và tìm đến lớp thổi hoa để học cách thổi nhạc cụ. Những lớp thổi hoa này từng có thời kỳ hoàng kim vào những năm 70, nhưng giờ đây chúng lại chịu ảnh hưởng lớn từ nền văn hóa mới mẻ đang du nhập vào làng, đặc biệt là từ văn hóa phương Tây. Mọi thứ trở nên cạnh tranh hơn bao giờ hết. Điển hình là một ban nhạc kèn vàng mang tên Jingba, họ thể hiện sự khác biệt rõ rệt giữa văn hóa Trung Quốc và phương Tây trong một cuộc chiến ồn ào nhưng không có tiếng súng.