Phim này nói về cuộc đời của một bà cụ nấu cháo từ thiện cho bệnh viện Ung Bướu. Ngày trước, bà từng là một cô đào hát, hồi còn trẻ tên là Mận, là bạn thân với Hai Hoài và Tố Phụng từ nhỏ. Mận có giọng hát hay, còn Phụng thì diễn rất giỏi nhưng không biết hát. Hai Hoài thì thổi sáo cực chất và cũng có thẩm âm khá tốt. Gia đình thì nghèo, ba đứa đi học chữ với thầy Việt và hay nghe thầy kể về gánh hát Đồng Nữ Ban, một đam mê khắc khoải trong lòng Mận. Mong muốn theo gánh hát, Mận bỏ quê tìm đến Đồng Nữ Ban.
Mà thầy Việt có dì lấy ông Phủ ở Vĩnh Long. Ông Phủ có một thằng con trai tên là Thê, là con của bà Vú Út, một người làm trong nhà. Khi thầy Việt thấy Mận đang đi hát thuê, thấy cô giống y hệt bà Vú Út nên đưa cô về làm việc cho ông bà Phủ. Nhờ giọng hát ngọt ngào, Mận khiến bá hộ Thê phải lòng, và quyết tâm lấy cô làm vợ ba. Cuộc đời Mận trôi qua đầy sóng gió theo con đường ca hát, nhưng cuối cùng, khi đã ở tuổi xế chiều, cô lại tìm về những điều yên bình qua công việc nấu cháo từ thiện.