“Umberto D. (Khốn Quẫn) là một bộ phim của đạo diễn Vittorio De Sica, mang phong cách chủ nghĩa tân hiện thực. Phim khai thác những mặt tối của xã hội Italy sau Thế chiến II. Nhân vật chính, Umberto Domenico Ferrari, là một ông lão, trước đây là công chức, giờ đã nghỉ hưu nhưng vẫn phải vật lộn với cuộc sống nghèo khổ. Ông sống một mình với chú chó nhỏ Flike tại một căn phòng trọ mà giá thuê thì trên trời do một bà chủ chỉ biết đến tiền bạc.
Cuộc sống của Umberto có vài người bạn, ngoài Flike, còn có cô hầu gái Maria sống chung trong ngôi nhà ấy. Ông không có đủ tiền để đóng tiền nhà và chịu nhiều sự nhục nhã. Thật ra, nỗi nhục nhã ấy không chỉ đến từ những lời châm chọc, chửi bới của bà chủ nhà hay từ người phụ nữ ở trại tế bần mà chủ yếu là từ cái xã hội bên ngoài, nơi mà những câu chào hỏi rỗng tuếch và những lời tạm biệt hời hợt khiến khán giả phải đau lòng cho Umberto và cảm thấy khinh thường những người bạn giả tạo của ông. Cũng giống như trong bộ phim Bicycle Thieves, Umberto D. khắc hoạ hình ảnh của một con người nghèo khổ đang từng bước đi vào bế tắc của cuộc sống…”