Bắt đầu từ cái ngày lịch sử của mình, Tonya Harding, một cô gái thường làm tất cả mọi thứ để vươn tới giấc mơ trượt băng nghệ thuật, đã không bao giờ thực sự được chấp nhận trong cộng đồng này ở Portland, Oregon. Tuy cô có tài năng nhưng lại không giống như hình mẫu mà mọi người mong muốn: xinh đẹp, thanh tao và xuất thân từ gia đình khá giả. Dù có đạt được một số thành công như là nhà vô địch quốc gia, giành huy chương tại giải vô địch thế giới, một Olympic, và cũng chính là người phụ nữ Mỹ đầu tiên thực hiện thành công cú “đa hình” mà ai cũng ngưỡng mộ, nhưng cái mà người ta nhớ đến nhiều nhất lại là vụ án chấn động: vụ tấn công đối thủ Nancy Kerrigan vào ngày 6 tháng 1 năm 1994. Điều thú vị là Nancy lại chính là hình mẫu lý tưởng mà giới mộ điệu trượt băng muốn nhìn thấy.
Vì cái dính dáng đến sự việc đó, Tonya bị cấm khỏi môn trượt băng nghệ thuật mãi mãi. Câu chuyện về cuộc đời cô từ thuở bắt đầu trượt băng khi mới bốn tuổi đến những hệ lụy sau vụ việc đã được kể lại. Dù mỗi người trong cuộc đã nói lên quan điểm riêng về vai trò của họ trong cuộc đời cô, nhưng ký ức của họ lại có sự khác biệt lớn. Một vài nhân vật quan trọng trong câu chuyện là: mẹ cô, Lavona, người đã đóng góp tiền cho những buổi học đắt đỏ nhưng lại thường xuyên lạm dụng cả thể xác lẫn tinh thần, chưa bao giờ tin rằng con gái mình đủ giỏi; Diane Rawlinson, huấn luyện viên đầu tiên và duy nhất của cô, người đã định hình nên hình ảnh của Tonya trên sân trượt băng; Jeff Gillooly, người chồng đầu tiên mà mối quan hệ của họ ngập trần trong rắc rối; Shawn Eckardt, bạn của Jeff và vệ sĩ của Tonya, người đã huyển thoại hóa bản thân của mình trong câu chuyện là một người hùng, dáng vẻ hơn nhiều so với thực tế; cuối cùng là Martin Maddox, một nhà báo thể thao hư cấu, chuyên đưa ra những suy nghĩ chung từ giới truyền thông về Tonya và những điều xảy ra.