Phương Hàn, từ nhỏ đã là một kẻ nô lệ không có gì trong tay, mà suốt thời gian ấp ủ trong lòng suýt chút nữa thì ngã xuống. Hắn từng nghĩ rằng “thà sống như một kẻ ăn mày còn hơn làm nô lệ cả đời.” Với sức mạnh từ sự kiên cường của chính mình, hắn đã rong ruổi khắp mọi nơi. Bằng nỗ lực không ngừng nghỉ, Phương Hàn đã đạp đổ những điều kỳ bí thần thánh, luyện được một cơ thể không giới hạn. Hắn cũng bắt đầu con đường để bước vào thế giới tiên đạo, với mục tiêu cao cả là trở thành người dẫn đầu.