Trong triều đại Khang Hy, ông có tới 9 người con trai, mỗi đứa một tính một mày và đều có ý đồ muốn giành ngôi. Khang Hy thì lại có phần kỳ thị với Tứ A Ca, tức là Dận Chân, mặc dù Dân Chân khá thông minh và có tài năng. Còn đại thái tử Dận Nhưng, nhờ Khang Hy rất cưng chiều, nên tỏ ra bá đạo và lạm quyền, làm chuyện chướng tai gai mắt; cuối cùng đã giẫm đạp lên Dận Chân, khiến Chân phát điên và vướng vào chuyện bị tố cáo bao gái, dẫn đến việc Khang Hy phải bỏ tù Chân.
Rồi một ngày, khi Khang Hy đang nằm trên giường bệnh, ông nghe tin Dận Chinh vừa thắng trận bên ngoài, nên có ý muốn lập di chiếu truyền ngôi cho Chinh. Bất ngờ, Dận Chân biết được chuyện đó, bèn giết cha và sửa lại thánh chỉ để dành lấy ngai vàng cho mình. Dận Chinh hay tin liền trở về tính đấu lại với Chân nhưng đã muộn. Trong khi đó, các hoàng tử khác ai cũng bị quản lý chặt chẽ. Cuối cùng, Dận Chân lên ngôi, lấy hiệu là Ung Chính và trở thành bá chủ một thời.