Salin nhớ như in, mỗi khi trăng tròn vừa lên thì anh lại thấy một gã đàn ông trong giấc mơ của mình. Người này mặc bộ đồ truyền thống của Thái, trông rất lạ mắt. Mỗi lần xuất hiện, anh ta còn mang theo cái hương hoa nhài dịu nhẹ, thơm nức cả đêm. Dù đã quen thuộc, nhưng khi Salin sắp bước sang tuổi mười tám thì bất chợt gã đàn ông ấy bỗng dưng biến mất không một lời từ biệt. Thật kỳ lạ và đầy tiếc nuối.