Chàng trai Lu Xiaolu, sinh ra trong cảnh sống vất vả của người lao động, vẫn phải miễn cưỡng bước vào con đường mà mọi người xung quanh kỳ vọng. Năm 19 tuổi, khi Trung Quốc vào những năm 1990, cuộc sống xung quanh thúc ép Lu Xiaolu mê mải theo đám đông, và anh quyết định xin làm việc ở nhà máy làm bột ngọt của thị trấn. Dần dần, anh làm quen với nhịp sống của nhà máy, tận dụng thời gian rảnh rỗi để kết thân với đồng nghiệp, chuyện trò qua lại với các cô gái, và kiên quyết không để bản thân trở thành nạn nhân của những kỳ vọng xung quanh.
Khi Lu Xiaolu từ từ tìm được lối đi cho mình, bức tranh về một Trung Quốc với nền kinh tế đang phát triển hiện ra rõ nét; những tuyên truyền về một mục tiêu chung dần nhường chỗ cho hệ thống dựa trên lợi nhuận, mà theo anh là chẳng mấy chăm lo cho hạnh phúc cá nhân. Nhưng chính nhờ vào những mối quan hệ mà anh tạo dựng được, Lu Xiaolu quyết định sẽ đấu tranh cho cuộc sống mà mình mong muốn.