“Còn Curfew thì nói về một anh chàng tên Richie. Trong một giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời, Richie đã nghĩ đến chuyện kết thúc tất cả. Bộ phim mở đầu bằng một cảnh khá sốc: anh nằm trong bồn tắm đầy máu, tay cầm dao lam, đang chuẩn bị làm điều mà mình đã quyết định thì bỗng dưng cái điện thoại reo inh ỏi. Hóa ra là em gái của anh, người mà lâu lắm không liên lạc gì với nhau, đang cầu cứu anh trông cháu gái Sophie trong khi cô đi vắng. Và thế là Richie quyết định hoãn cái chết lại một lúc để đưa cháu gái đi chơi một chuyến.
Shawn Christensen là người đứng sau tất cả: anh không chỉ viết kịch bản mà còn đạo diễn, diễn lại nhân vật chính và tự làm luôn phần biên tập. Thậm chí, bài hát mà Sophie yêu thích khi cả hai nhảy múa trong tiệm bowling cũng do chính anh sáng tác và hát. Có lẽ một phần lý do là vài năm trước, anh đã viết kịch bản cho phim Abduction mà do Taylor Lautner đóng vai chính, nhưng bị chê tơi tả. Anh đổ lỗi cho đoàn phim đã làm hỏng kịch bản, nên lần này anh quyết định tự làm hết mọi thứ từ đầu đến cuối. Và cuối cùng, anh đã làm rất tốt. Richie khiến người xem cảm nhận rõ sự trống rỗng, mỏi mệt mà anh đang mang trong lòng – một người luôn lâm vào tình trạng suy sụp và suy nghĩ đến cái chết. “Curfew” thật sự tôn vinh những giá trị của gia đình, cho thấy rằng cảm giác được yêu cầu và cảm thấy mình có ích là quan trọng ra sao.”